Lào Cai Online – Trên những cung đường cheo leo giữa đá tai mèo và sương mù, hình ảnh những chú ngựa nhỏ bé đáng yêu đang dồn bước châm đi dường dốc đã trở thành biểu tượng sâu sắc trong đời sống và văn hóa của đồng bào Mông.
Trong cuộc sống đồi núi, ngựa không chỉ đơn thuần là phương tiện vận chuyển mà còn là người bạn gắn bó như hình với bóng với đồng bào Mông. Bất chấp địa hình khô cứng, ngựa vẫn đáng tin, dẻ nuôi và sẵn sàng chân đối trên những dốc đỏ.
Từ những buổi chợ phiên tấp nập đến những chặng đường rong ruổi qua các bản, con ngựa luôn đồng hành cùng người Mông. Không những vận chuyển hàng hóa, ngựa còn ghi dấu những ký ức, câu chuyện gia đình và tình yêu của bao thế hệ.

Tại các giải đua ngựa truyền thống ở Bắc Hà hay Tam Đường, ngựa không chỉ là phương tiện, mà là niềm tự hào. Những chàng trai Mông cưỡi ngựa không cần roi vớt, chỉ dùng chân và sự thấu hiểu, đã tạo nên những màn tranh tài nghẹt thở. Đó không chỉ là cuộc đua, đó là nghi lễ bản sắc, là khúc nhạc tự do và khát khao khẳng định mình.
Quảng Cáo


Từ những bài hát giao duyên cho đến những lời than thân, hình ảnh con ngựa hiện diện đầy ấn dụ và bi ai trong đời sống tinh thần. Trong tang lễ, ngựa được xem là phương tiện đưa linh hồn về cõi vĩnh hằng. Các nghi lễ ma ngựa, ngựa vàng mã hay hình tượng ngựa xuất hiện để trấn yêm và hướng dẫn linh hồn.

Dù đối mặt với biến chuyển của thời đại, khi những chiếc xe cơ giành lấy vai trò vận chuyển, thì con ngựa vẫn giữ lại vị trí đặc biệt trong trí nhớ của người Mông. Ngựa là cây cầu nối hiện tại với quá khứ, là hồi ức và là linh hồn của bản làng.
Tương lai có thể thay đổi, nhưng văn hóa người Mông sẽ mãi in dấu trên lùng những chú ngựa đang gõ nhị pân sương trên các cung đềo Tây Bắc.
Thuỳ Như
Quảng Cáo Liên Quan